Tình yêu thật sự và tần số 500!

Tình yêu thực sự, đúng với tần số của nó, tần số 500, là niềm vui sướng khi ta yêu người tự nhiên như dòng chảy luôn hướng về nguồn, hướng về sự chuyển hoá thay đổi bản thân, hướng về tâm thức linh cảm, sự hoà hợp sâu sắc. Niềm vui này không nhiễm chút tạp niệm nào của nỗi lo sợ mất mát, chia ly, phản bội. Bởi người đang yêu đã vượt thoát hoàn toàn khỏi tần số của nỗi sợ hãi 100, và cái tôi, sự tự tôn 175.

Tình yêu thực sự:

  • Nó phải vượt qua tần số 400, sự tự do và thấu hiểu quy luật.
  • Nó phải vượt qua tần số 300-350, vượt qua cả sự cho và nhận, sự hỗ trợ và biết ơn.
  • Nó phải vượt qua tần số 250, tâm không phân biệt, chỉ nhận biết và quan sát.
  • Nó phải vượt qua tần số 200, Dũng khí và sự độc lập.
  • Và không còn sót lại chút gì của tần số 100, nỗi sợ hãi.

Ta tự nhiên và chân thành vô cùng trước người ta yêu, ta cũng chấp nhận mọi mặt của người một cách tự do và bình thản nhất.

Chẳng còn chút kiểm soát nào

Chẳng còn chút quy ước nào

Chẳng cần luật chơi chung nào

Hoàn toàn là sự hiện diện trong khoảnh khắc. Hoàn toàn tin tưởng vào ý chí tự do của nhau và sự dẫn lối của ý chí vũ trụ, tiến trình tiến hoá tự nhiên, sự biến đổi vô cùng của cuộc sống.

Nếu cách đây 5 năm khi đang trong tần số của sự sợ hãi, ai nói với tôi điều này tôi chỉ thấy họ đang muốn lừa tôi vào một tình cảm không nghiêm túc. Nếu cách đây 3 năm, ai nói với tôi điều này tôi sẽ nói rằng đó là lựa chọn của họ, tôi tôn trọng nhưng đó không phải là lựa chọn của tôi, tôi phản ứng vậy khi ở tần số của sự trung dung, 250. Nếu cách đây 1 năm, ai nói với tôi điều này, tôi sẽ nói rằng đó là điều tôi khao khát nhưng tôi cảm thấy mình vẫn chưa làm được, vẫn còn nghiệp lực cần thanh lọc, có một sự ám ảnh với tiềm thức chưa vượt qua.

Và bây giờ đây, tôi đang tận hưởng thành quả của sự nỗ lực tiến hoá, nâng năng lượng của chính mình. Tận hưởng tình yêu thương thực sự ở trong tâm mình, một tình yêu hoàn toàn tự do.

Ngày 14/2 đã trở thành một ngày rất đặc biệt, là ngày mà mọi người đều hướng về tình yêu, và nó tạo nên một nguồn năng lượng mạnh mẽ để tôi được nâng năng lượng và trải nghiệm cảm giác của tình yêu thương thật sự ở trong tâm mình. Tôi đã có được một trái tim hoàn toàn khỏe mạnh, tự nhiên và tự tin vào tình yêu. Tôi cảm thấy nghiệp lực chẳng thể quấn chân mình được nữa. Tôi cảm được dòng chảy của nghiệp và thanh lọc nó ngay trong từng khoảnh khắc, cho đến khi nó không còn tí gì ảnh hưởng.

Và phía trước của tôi là khoảng trống, tôi thỏa thích tự mình hành động, tự mình vẽ câu chuyện cuộc đời, tự mình phiêu lưu trong tình yêu. Tôi yêu người mà không ham muốn sự hợp tác của người có theo ý mình hay không. Không lo lắng thái độ phản ứng của người trước tình yêu của mình. Không sợ hãi mất đi người, lại càng không ham muốn nhất định phải có người.

Người tôi sẽ yêu cũng không nhất định là một ai đó đã có nhân duyên từ kiếp trước, tôi hoàn toàn tươi mới trước nghiệp lực, trước những người đã từng yêu, tôi không còn lặp lại mô thức hành động cũ. Thật tự do làm sao, tôi đã cởi trói cho trái tim của mình, tìm về được bản chất thiêng liêng của tình yêu. Không từng đi qua bóng tối, những cảm xúc tiêu cực, những nỗi sợ, sự trầm cảm, sự trói buộc, sẽ không bao giờ biết sự tự do và tình yêu thật sự là gì. Khổ đau là đòn bẩy để con người truy tìm tình yêu và sự tự do bên trong tâm thức như thế này

Vì vậy, một lần nữa, xin cúi đầu cảm ơn vũ trụ, với những bài học được sắp xếp tinh tế và tinh vi xuyên đời xuyên kiếp, chỉ để trải nghiệm nỗi đau dai dẳng xen kẽ chút niềm vui nhỏ bé, để chúng ta khao khát niềm vui và đi tìm sự tự do, thức tỉnh, làm chủ tâm thức và mở rộng tinh thần.

Cảm ơn những linh hồn đã đang cùng tôi học những bài học xuyên đời xuyên kiếp. Có khi là vui vẻ, có khi là thù hận, có khi là khổ đau, chia ly, có khi là hợp nhất, để tôi có thể thấu hiểu được mọi mặt của chính mình và làm chủ nó, nhận biết và yêu thương, chấp nhận chính mình, chấp nhận tự nhiên và vũ trụ này.

Chia sẻ bài viết