Ngẫm lại, cho đến bây giờ, cái tôi nhận ra ở cuộc sống của mình là sự thấu hiểu thế giới hiện tại mà tôi đang sống, thấu hiểu cơ thể, tính cách bản ngã mà tôi đang mang. Thấu hiểu cha mẹ, anh chị em và bạn bè sống xung quanh mình.
Còn về bản chất cốt lõi, tôi của bây giờ, của kiếp trước hay vô lượng kiếp nào đó ở trong tiềm thức, tôi thấy mình không thay đổi quá nhiều. Vậy chúng ta trưởng thành được bao nhiêu qua một kiếp sống nhỉ?
Chúng ta có trưởng thành không?
Rất nhiều phẩm chất cốt lõi của linh hồn vẫn như vậy. Chỉ có hoàn cảnh sống khác đi, vai diễn khác đi, trạng thái sống tích cực hay tiêu cực, thì phẩm chất cốt lõi của linh hồn sẽ bộc lộ ra theo những cách khác nhau mà thôi. Giống như nếu bạn là màu đỏ, khi thêm trắng vào sẽ thành màu hồng, khi thêm đen sẽ thành màu huyết dụ, khi ở môi trường màu vàng sẽ thành màu cam hay khi ở môi trường màu xanh sẽ thành màu tím.
Về bản chất cốt lõi, xuyên đời xuyên kiếp, bạn vẫn mang màu đỏ trong linh hồn. Nhưng mỗi hoàn cảnh trải nghiệm, mỗi vai diễn cuộc đời, màu đỏ ấy sẽ giao thoa với màu sắc của cơ thể vật lý ( bộ gen/ bản ngã) và màu của môi trường sống để tạo nên một cuộc đời mới, trải nghiệm mới.
Sau mỗi cuộc đời, nếu bạn rũ bỏ được tất cả màu sắc từ bản ngã và môi trường sống, rũ bỏ khỏi những xúc cảm yêu hận thương nhớ đến từ kiếp sống ấy. Bạn sẽ quay về với màu đỏ tinh khôi của bản thể linh hồn, quay về với nguồn nơi sinh ra bạn.
Mang theo những trải nghiệm phong phú khi nhúng mình vào những sắc màu khác. Có khi là đồng điệu, có khi là đối nghịch, những trải nghiệm ấy làm cho linh hồn trở nên phong phú hơn trong sự tồn tại của chính mình.
Sau đó linh hồn có thể nghỉ ngơi ở nguồn, hoặc có thể đầu thai trở lại, tùy theo ý chí tự do của linh hồn. Ra khỏi Trái Đất, ý chí tự do của linh hồn là rất mạnh. Với nguồn lực cá nhân của mình cộng với sự giúp đỡ của gia đình linh hồn, sự tư vấn của những linh hồn giàu kinh nghiệm hơn, thì linh hồn có quyền lựa chọn mọi trải nghiệm theo ý mình muốn sau đó sẽ được nhận kết quả cho trải nghiệm ấy. Ví dụ hai linh hồn tranh luận về việc làm vua sướng hơn hay làm tôi sướng hơn, thì họ sẽ được chọn như ý mình để trải nghiệm nhận biết và đối chiếu với những suy luận của họ khi tranh luận.
Trạng thái mắc kẹt của một linh hồn
Trạng thái mắc kẹt, không thăng lên được, không quay về ngôi nhà linh hồn để đầu thai trở lại trong một vai mới, hành trình mới. Có lẽ chính là trạng thái của những người rất dính vai, không buông xuống được những màu sắc của môi trường sống, của thân xác này khi trải nghiệm nó.
Trong dân gian tương truyền uống canh mạnh bà để quên đi tất cả kí ức sẽ đi đâu thai trở lại được. Trong những hiểu biết tâm linh hiện đại, thì linh hồn khi đi vào trung giới nếu còn nặng tâm sẽ mắc kẹt lại vài ngày vài năm hoặc vài trăm năm, cho đến khi hiểu ra buông xuống hoặc thời gian khiến linh hồn quên lãng mọi thứ, thì linh hồn sẽ nhẹ và thăng lên được.
Tuy nhiên nếu không học được bài học, không buông xuống được sự lưu luyến nào đó, mối hận thù nào đó. Thì trải nghiệm của kiếp sau sẽ lặp lại lặp lại mãi cho đến khi chúng ta không còn vướng mắc, tò mò, tức giận hay ham muốn gì với vai diễn ấy nữa.
Chấp niệm ấy đôi khi thật đơn giản, tôi chưa đạt điểm 10 trong cuộc thi đó, tôi chưa đạt được trạng thái hoàn hảo nhất của vai diễn mà tôi đã chọn, nên tôi muốn làm lại cho đến khi tôi phô bày được bản ngã trọn vẹn hoàn thiện của cuộc đời/ vai diễn ấy.
Giống như tham gia vào sản xuất một bộ phim, linh hồn nào cũng muốn bộ phim đó trở nên xuất sắc, cháy vé và có dấu ấn trong lòng khán giả. Nên chúng ta vẫn luôn nỗ lực để hoàn thiện hơn, để trở nên đẹp đẽ hơn.
Đôi khi chúng ta muốn tham gia phim drama, đôi khi phim tình cảm gia đình, có khi là phim chiến tranh… linh hồn được lựa chọn rất đa dạng kịch bản tùy theo khả năng đầu tư của chính mình ( liên quan đến phước nghiệp, muốn phim hay phải tốn nhiều tiền ( Phước) muốn diễn vai quan trọng với đám đông phải có năng lực kinh nghiệm chuyên nghiệp hoặc cơ duyên phù hợp, nhiều diễn viên lần đầu đóng phim đã thành công do phim hợp với tính cách của họ)
Bản chất của linh hồn
Có đôi khi trải nghiệm thất bại, từ một ngọn lửa ý chí sục sôi, linh hồn sợ hãi, trôi lăn và tan rã, tuy nhiên dù là một đốm tro tàn, nếu gặp được thanh gỗ mục thì vẫn cháy trở lại. Trong trạng thái trôi lăn và tạm bợ đó, nếu gặp được cơ duyên tốt linh hồn vẫn sẽ bùng cháy trở lại, quay trở về nguồn cội của mình.
Nên về bản chất linh hồn gần như bất tử và không có gì quá đáng sợ nếu lỡ thất bại, trôi lăn.
Tình yêu của vũ trụ là vô cùng bao dung với các linh hồn, thất bại 100 lần sẽ được làm lại 1000 lần. Tình yêu lớn lao n khiến linh hồn rất nhung nhớ khi ở trong thân xác con người nên người ta mới tôn sùng tình yêu vô điều kiện.Và Thiên Chúa thì nói nhiều về tình yêu tình anh em,còn Phật thì nói nhiều về tình yêu thương bao trùm thế gian, gợi nhớ cho mỗi linh hồn về cội nguồn của chính họ và buông xuống những dính mắc cảm xúc quá mức tiêu cực do trải nghiệm tạo ra. Thấu hiểu chúng, thấu hiểu bản thân, thương lấy mình, cảm thông cho mình, cho phép bản thân sai 100 lần và sẵn lòng làm lại 1000 lần.
Trong trạng thái hiểu và yêu thương này, bất cứ tổn thương nào cũng được chữa lành, những ngọn đuốc trong sự sống lại được thắp lên. Con người có thật nhiều niềm vui để tiếp tục hành trình cuộc đời.
May mystic!