Hôm nay đọc vài trang sách, có nhắc đến chuyện “ tự tha thứ là một cột mốc quan trọng của chữa lành”. Nó làm Mây nhớ đến những ngày tháng mà mình luôn sống trong sự dằn vặt, giữa tha thứ hay không tha thứ cho ai đó vì những nỗi đau mình cảm nhận được khi tương tác với họ. Thật không thể tưởng tượng được mình đã sống rất nhiều năm trong sự hận thù và lòng dằn vặt vì thấy mình sống thiếu sự thứ tha, thiếu lòng biết ơn.
Chẳng biết từ bao giờ mà từ khóa “tha thứ” này cũng dần biến mất khỏi cuộc sống của mình!
Nên tha thứ hay không tha thứ?
Sau một thời gian thực hành thiền và tự chữa lành cho bản thân, mình nhận ra rằng tha thứ hay không tha thứ thì vẫn đang mắc kẹt vào việc đổ lỗi cho người kia về hành vi, sự lựa chọn, thái độ ứng xử của bản thân. Vì vậy sau này đứng trước các trải nghiệm, mình luôn nhận thức rằng mọi chuyện diễn ra là vì nó cần được diễn ra, có một bài học và món quà quý giá đang ẩn dấu trong trải nghiệm ấy, mình chỉ việc quan sát ghi nhận để nhận biết nó.
Không cần đổ lỗi cho bản thân, cũng chẳng cần đổ lỗi cho người khác, cứ để bản thân được bộc lộ mình một cách tự nhiên và để người khác được là chính họ.
Lúc đó tư duy này gần như là một lời dạy dỗ đối với bản thân, khiến cho mình cảnh tỉnh bản thân mỗi khi tâm thức rơi vào vòng xoáy của sự dằn vặt thứ tha hay không thứ tha.
Và sự dạy dỗ của ý thức đối với vô thức, khiến cho có một ngày từ “ thứ tha” trở nên thật xa lạ với cuộc sống của mình. Nhiều năm trong quá khứ, bây giờ nhìn lại, cứ như một giấc mơ. Bởi vì không còn dằn vặt bản thân, cũng không đổ lỗi cho người khác, nên sự “ thứ tha” bỗng biến mất khỏi cuộc sống của chính mình.
Mặt trời và Mặt trăng – ý thức và vô thức.
Trong chiêm tinh có hai yếu tố, Mặt trời và Mặt trăng.
Mặt trời đại diện cho ý thức, cho những gì nhận biết và phân biệt được rõ ràng, cho ánh sáng và ý muốn có tính ghi nhận rõ ràng của con người. Còn Mặt trăng lại đại diện cho vô thức, cho những hệ thống tư duy, niềm tin chạy ngầm bên trong tâm thức của một người, chi phối họ một cách ngấm ngầm nhưng họ không nhận biết được rõ ràng. Thật chẳng giống như Mặt trăng, mỗi tháng chỉ sáng mấy ngày và ánh sáng đó cũng không đủ cho chúng ta thấy được màu sắc của vạn vật, chỉ thấy được bóng hình lờ mờ mà thôi.
Và Mặt trăng muốn có ánh sáng thì cần có Mặt trời soi chiếu, vô thức hay tâm thức của chúng ta muốn được nhận biết rõ thì cần có sự tập trung chú ý của ý thức. Có đôi khi vô thức có thể che mờ ý thức, trạng thái gọi là Nhật thực, tức Mặt trăng che khuất Mặt trời. Nhưng đó là những khoảnh khắc rất hiếm hoi.
Bản chất cuộc sống này vẫn là ý thức chuyển hóa vô thức. Vậy nên những gì mà ý thức đón nhận, tin tưởng, dần dần cũng sẽ khiến vô thức thay đổi lúc nào không hay.
Hành trình đáng chiêm nghiệm
Dạo này có cơ hội, sự thôi thúc để quay đầu nhìn lại hành trình đã qua. Chợt nhận ra mình đã làm được quá nhiều cho bản thân. Vượt qua lòng thù hận, vượt qua suy nghĩ thứ tha hay không thứ tha, vượt qua trạng thái mất niềm tin vào cuộc sống… quả là những cột mốc vô cùng quan trọng, những trải nghiệm sống vô cùng quý giá.
Nhưng có những khoảnh khắc, mình chỉ chăm chăm vào so sánh bản thân với thành tựu của người khác, mà quên mất hành trình của mình đã đạt được những gì. Có những khoảnh khắc muốn chứng minh chứng tỏ mình với người khác nên muốn giỏi hơn người khác trong lĩnh vực của họ, mà quên mất hành trình của mình cũng rất giá trị rất đáng để sẻ chia. Nguồn cơn bởi linh hồn có giá trị tự thân yếu, có bài học về độc lập và tự do được thiết lập khi trải nghiệm trên Trái Đất. Soi lại nhiều kiếp luân hồi, rất nhiều trải nghiệm chỉ để xây lại giá trị tự thân vững mạnh.
Viết đến đây chợt nhận ra, các linh hồn đến Trái đất trải nghiệm, cũng chỉ để hoàn thiện bản thân trên 6 trục năng lượng mà nếu ta đạt được sự cân bằng trong đó, sẽ tạo ra sự hợp nhất mạnh mẽ trong tâm.
- Trục 1 – 7 cân bằng trong các mối quan hệ, giữa người nhà và người ngoài xã hội, giữa người cũ và người mới, sự hợp nhất bên trong và sự phân tán, lôi kéo ở bên ngoài.
- Trục 2 – 8 cân bằng trong cho nhận, đầu tư và sở hữu, phân tán – hủy diệt và tụ lại – hồi sinh, chia sẻ và đón nhận.
- Trục 3 – 9 cân bằng trong kiến thức và thực tiễn, thông tin bậc thấp (kiến thức sao chép trên ghế nhà trường hoặc sách vở trong kiếp hiện tiền) và thông tin bậc cao ( kiến thức nhận biết thông qua trải nghiệm thực tế trong một hoặc nhiều kiếp sống). Cân bằng trong vai người thầy và người trò, vừa học hỏi lại không đánh mất khả năng tự đánh giá tự ghi nhận trải nghiệm của bản thân.
- Trục 4 -10 cân bằng trong tính bản năng và tính trách nhiệm, trong sự nuôi dưỡng hưởng thụ vùng an toàn và thách thức áp lực trách nhiệm cuộc sống. Cân bằng giữa phần con và phần người, cân bằng giữa vai trò làm con cái và vai trò làm cha mẹ. Gọi chung là cân bằng tính nữ, tính dưỡng nuôi.
Trục này là cốt lõi của giá trị tự thân, trục này mạnh thì tính trách nhiệm cao, khả năng tự chăm sóc bản thân tốt, sự thấu hiểu bản thân rõ ràng. - Trục 5-11, cân bằng giữa ý thức cá nhân và ý thức xã hội, giữa niềm vui cá nhân và việc đảm bảo quy tắc luật lệ trong xã hội. Nếu niềm vui của bạn là gây hại cho người khác, bạn sẽ chịu hình phạt là ngồi tù, vì vậy chúng ta cần học cách tồn tại giữa một thế giới có rất nhiều ý thức hệ/ ý muốn khác nhau, tìm điểm cân bằng. Để bản thân không đánh mất chính mình nhưng cũng không gây mâu thuẫn quá lớn với thế giới xung quanh.
Trong thế giới linh hồn, linh hồn tồn tại ở dạng ánh sáng vô hình tướng, nên tôi cảm thấy rằng có khả năng sẽ diễn ra sự cắn nuốt các linh hồn yếu hơn. Trong thể xác 3D sự hợp nhất diễn ra khó khăn hơn nhiều, nên có lẽ là môi trường tốt cho các linh hồn yếu tôi luyện cách tồn tại giữa thế giới có hàng tỉ người/ linh hồn khác. Tôi luyện ý thức lực cá nhân và hiểu biết về ý thức đa dạng trong xã hội. Nếu trong 3D mà không chơi nổi trò chơi này, không vượt qua tính phán xét của xã hội, không biết giữ giới hạn của bản thân, thì ở cấp độ linh hồn liệu có đủ lực ý thức để tồn tại?
Trục này liên quan đến cân bằng tính nam, tính mở rộng ý thức cá nhân và ảnh hưởng của cá nhân lên xã hội. - Trục 6-12. Cân bằng giữa đời sống hằng ngày và đời sống của linh hồn. Cân bằng giữa sự tu tập thể chất và sự tôi luyện tinh thần. Cân bằng giữa thực tế và trí tưởng tượng. Cân bằng giữa đời sống bản ngã và đời sống tâm linh. Nếu có bài học trong trục này, chúng ta sẽ khá chật vật trong đời sống thường ngày vì chịu ảnh hưởng của những trải nghiệm tâm linh. Hoặc đánh mất tiếng gọi của linh hồn hướng dẫn và sống như một cỗ máy vô tri.
May mystic!