Mọi người thường nghĩ rằng thao túng là áp đặt, là dọa nạt, là dựa trên nỗi sợ của người khác để kiểm soát họ. Nhưng trong hành trình của mình, mình đã từng nhận ra một loại thao túng khác gọi là thao túng bằng sự nhẫn nhịn.
Người ta sẽ ”tỏ ra” chấp nhận bạn hoàn toàn, “tỏ ra” bao dung bạn hoàn toàn, chăm sóc bạn, nhường nhịn bạn, yêu chiều tính xấu của bạn. Cho đến một ngày khi tính xấu của bạn tích đủ và bộc phát, bạn mất kết nối với những người xung quanh và bị phụ thuộc vào liên kết mối quan hệ với người này.
Cảm thấy cả thế giới chắc chỉ còn người này chấp nhận mình và bạn vì muốn giữ được sự chú ý của người này mà sẵn sàng làm tất cả những gì để níu kéo họ, đáp ứng mong muốn của họ lên cuộc sống của mình.
Vậy là bạn đã bị thao túng và giật dây như một con rối, bạn đôi khi sẽ thấy kì quặc, tự hỏi về giá trị của bản thân, cực kì thấy bất an trong mối quan hệ, nhưng vẫn luôn tự nghi ngờ cảm xúc đó của mình.
Mình đã đi một hành trình cuộc đời để chống lại sự thao túng từ quyền lực và nỗi sợ, sự áp đặt, sau đó mình không còn cảm thấy ai có thể áp đặt điều gì lên cuộc sống của mình nữa. Và bản thân mình cũng càng lúc càng từ bỏ tính áp đặt lên người khác.
Nhưng mặt kia của sự áp đặt, chính là sự nhẫn nhịn nuông chiều, đã có những lúc, vì thấy lợi ích tương lai từ ai đó, nên mình nhịn, mình lấy lòng, mình đặt nhu cầu của họ lên trên nhu cầu của bản thân.
Và sau đó, cũng chính mình phải chống lại tâm thao túng này của bản thân, gây ra mâu thuẫn nội tâm.
Mình hiểu rõ một mối quan hệ cân bằng thì không có chuyện phải cố gắng, phải nhẫn nhịn, phải lấy lòng, phải cố gắng thể hiện để người ta thấy mình tốt.
Mình thấy được sự thật của mình ở trong một mối quan hệ là mình bị thu hút đến với người ta chẳng phải vì tâm yêu thương gì, mà chỉ vì đang thèm khát một trải nghiệm mà mình bị thiếu thốn hồi nhỏ. Và để thỏa mãn cảm xúc đó tâm thao túng hình thành.
Mình học sống thật, thật từ trong ra ngoài, nhìn thẳng vào tâm kiểm soát của mình, xem nỗi sợ nào khiến mình thao túng mọi thứ.
Nhìn thẳng vào sự thật cảm xúc mình dành cho người khác, để mà nếu mình chấp nhận tính xấu của một người, tức là mình thật sự thoải mái đồng tình, chứ không phải là “ nhẫn nhịn” để được một điều gì đó, như là có thêm một mối quan hệ, một sự giúp đỡ.
Khi yêu hay hợp tác làm việc với một người, nếu hay nhìn vào mặt lợi ích người đó mang lại, mà nhẫn nhịn mặt tổn thương người đó tạo ra. Thì bạn đang bị tâm thao túng dẫn dắt.
Khi yêu hay hợp tác làm việc với một người, bạn biết ơn giá trị lợi ích người đó mang lại, và bộc lộ cảm xúc tự nhiên với tổn thương người đó mang lại, thì bạn đang có một mối quan hệ cân bằng, bền vững dài lâu.
Trên mặt tâm linh tinh thần, nhiều người tu tập sẽ hiểu rằng tất cả mọi người đến với mình là để giúp mình trải nghiệm thế giới này, nên tất cả mọi người đều đáng yêu, đều có giá trị, đều đáng để biết ơn.
Điều này là chính xác.
Nhưng bạn đừng quên, bạn đến đây để trải nghiệm thế giới này, trải nghiệm nhị nguyên, trải nghiệm sự phân biệt nhận biết, trải nghiệm mọi cảm xúc trái chiều “buồn-vui” “ yêu- ghét” “khổ đau- hạnh phúc”.
Nên việc cào bằng cảm xúc với niềm tin tất cả là yêu thương và bạn chẳng còn cảm xúc nào ngoài cảm xúc lửng lơ với cuộc sống, vậy bạn còn đáp xuống thế giới này để làm gì?
Với những người như vậy, thế giới này đúng là bể khổ đối với họ.
Bởi mọi người coi bài kiểm tra là cơ hội check năng lực của bản thân.
Còn họ coi bài kiểm tra là áp lực về điểm số và sự sỉ nhục đối với bản thân, nên họ mắc kẹt hoài trong suy nghĩ đời là bể khổ.
Mắc kẹt trong tâm thức nhị nguyên của chính mình và mắc kẹt trong tâm thức nạn nhân- thủ phạm, thao túng và bị thao túng.
Hành trình 30 năm đầu cuộc đời của mình, chẳng có thành tựu gì to tát cả, bởi mình dành rất nhiều thời gian để đào sâu các tầng tâm thức của chính mình và quả của nó cũng chỉ mình được biết.
Hành trình của mình đã tiến hóa ra sao cũng rất hiếm người có thể thấy được.
Nhưng mình nghĩ những chia sẻ này sẽ đến với người đang cần nó.
Bởi có người cảm thấy dịu êm trong sự thao túng, trong một nửa sự thật. Nhưng cũng có người muốn truy đến tận cùng hiểu biết, để thấu suốt nhiều tầng lớp sự thật.
Sự mâu thuẫn bất an khiến họ đi tìm và đi tìm điều gì đó ngoài vùng an toàn của bản thân, vượt lên trên nỗi sợ hãi của chính mình.
Biết ơn, vì được lắng nghe!
May mystic!